4 họa sĩ màu nước Việt Nam: Kỹ thuật điêu luyện hay bút pháp thăng hoa?
Người thì nổi bật với kỹ thuật tỉ mẩn, điêu luyện, kẻ thì tình tứ và lãng mạn trong từng nét cọ thăng hoa. 4 họa sĩ Võ Hải, Hồ Hưng, Bảo Huỳnh và Quang Tiến mang đến cho ta những cảm nhận và chiêm nghiệm riêng biệt trong thực hành hội họa bằng chất liệu màu nước.
1/ Hồ Hưng và cái “wow” về mặt thị giác
Hồ Hưng là họa sĩ vẽ màu nước thế hệ Millennial nhưng sớm tạo được tiếng vang trong nước và khu vực nhờ quá trình làm việc thành tâm và chuyên nghiệp. Tác phẩm màu nước của Hưng rất chín muồi về mặt kỹ thuật với đường cọ tỉ mẩn thể hiện cho thái độ thận trọng của anh. Những bức tranh màu nước trong giai đoạn gần đây của anh tạo ra những cái nhìn đầy bất ngờ về mặt thị giác, khiến ta mường tượng bức tranh như một điêu khắc nổi. Bức Thu Á Đông 02 trên là một ví dụ, những bông hoa cúc sinh động như được dệt nổi lên khỏi mặt giấy, hay khiến ta có cảm tưởng như một khóm hoa cúc được đặt trước hình hài người thiếu nữ.
Những chủ đề mà Hưng vẽ tương đối đa dạng nhưng phần lớn là những gì thân thuộc xung quanh cuộc sống chúng ta. Quá trình trực họa trui rèn cho anh con mắt quan sát tinh nhạy, cùng đó, sự thực hành xuyên suốt đã giúp kỹ thuật của anh lên đến mức độ không thể bàn cãi. Tuy nhiên, trong điểm mạnh hiển nhiên có điểm yếu. Nếu tranh của Hưng phảng phất tính nghệ thì nhất định sẽ uyển chuyển, lãng mạn và thi vị hơn nhiều.
2/ Võ Hải: Đượm chữ Tình
Võ Hải có lẽ là một khác biệt với Hồ Hưng. Ông không dụng kỹ thuật quá nhiều mà thăng hoa hết mình trong dòng chảy sáng tạo vốn là bản năng của mình. Bởi được biết, ông đến với hội họa theo con đường tự học. Trong tranh ông, ta thấy cái dung dị, mộc mạc nhưng rất trữ tình, nên thơ. Có chút huyền ảo dịu nhẹ của màu, từ đó làm nên cái hồn bảng lảng cho cảnh. Cũng dễ hiểu khi người họa sĩ này sống thiên về bên trong.
Võ Hải cũng là một họa sĩ yêu thích trực họa, nhưng cảnh ông vẽ thường sâu lắng – tĩnh tại, như tất cả đã được đi qua một lớp chiêm nghiệm – cảm xúc chậm rãi của ông.
3/ Quang Tiến: Cực thực đến bất ngờ
Là một người tả cảnh với mức độ chân thật và sinh động đến nỗi đánh lừa thị giác, Quang Tiến là cái tên không còn lạ trong hội họa màu nước Việt Nam. Anh thường thực hành trên những bức tranh khổ to, và trong một thời gian dài.
Sự tỉ mẩn trong bút pháp và sự trung thực trong tả cảnh đã mang đến sự thỏa mãn về mặt thị giác cho bất cứ ai có dịp chiêm ngưỡng. Tất nhiên, tả cảnh “cực thực” nhưng tranh của anh không hề “nhiếp ảnh”, ý ám chỉ màu nước của Quang Tiến đã thực sự chạm đến ngưỡng khiến người ta phải trầm trồ. Những chủ đề mà họa sĩ cũng vẽ rất quen thuộc, như cánh đồng, rặng dừa nước… điển hình cho quê hương Bến Tre của anh.
4/ Bảo Huỳnh: Mềm mại hơn
Những bức tranh màu nước mà Bảo Huỳnh chia sẻ trong thời gian gần đây mềm mại và uyển chuyển hơn, cho thấy sự dung hòa giữa kỹ thuật và cảm nhận sâu lắng trong tâm hồn.
Sự lắng và ấm của sắc độ, cùng bút pháp tự do khoáng đạt, khiến cho những bức tranh của anh tình cảm và từ đó dễ dàng được thấu cảm. Sự mộng mơ và chất thơ trữ tình dần được biểu lộ trong tranh của Bảo Huỳnh. Điều đó cho thấy một cuộc chuyển hóa nội tâm của tác giả, khi mà trước đây, những bức tranh màu nước của anh thường nghiêng tài năng về mặt kỹ thuật hơn.