Nghệ thuật

“Vết in từ đất”: Một triển lãm khám phá, thử nghiệm và tái bối cảnh hóa đồ gốm

Mar 25, 2021 | By Trang Ps

Thay vì chỉ tập trung vào các đồ vật riêng lẻ, triển lãm “Vết in từ đất” xem xét tầm quan trọng của từng bộ tác phẩm và khám phá cách các nghệ sĩ đã khám phá, thử nghiệm, tái bối cảnh hoá đồ gốm và nâng tầm chúng lên trên cấp độ thủ công.

“Vết in từ đất” là triển lãm nhóm cùng nghệ sĩ Bùi Công Khánh, Hồng Lĩnh, Lê Triều Điển, Nguyễn Đức Phương, diễn ra từ 23/03/2021 đến 29/05/2021 tại Sàn Art, Tp.HCM.

Kết nối Bùi Công Khánh, Lê Triều Điển, Hồng Lĩnh và Nguyễn Đức Phương là những đồ gốm theo cách này hay cách khác gắn với truyền thống bản địa – dù trong thẩm mỹ, phương tiện, chủ đề hay địa điểm sản xuất – nhưng đã không còn quan hệ với chức năng sử dụng. Đó là những tác phẩm nhìn lại ranh giới ý niệm của phương tiện, những vật thể được trí thức hoá, hồi sinh và tôn vinh di sản Việt Nam, đồng thời mở rộng nhận thức của chúng ta về gốm sứ trong nghệ thuật đương đại.

Bùi Công Khánh, Fractured History ¦ Lịch sử nứt gãy

Bùi Công Khánh đã tự khẳng định mình là một nhân vật hàng đầu trong số các nghệ sĩ khu vực, những người đã sử dụng truyền thống thủ công làm chất xúc tác cho sự đổi mới. Về mặt phong cách đồ sứ và đồ gốm men ngọc của anh không chỉ khác với hình thức và công dụng thông thường của chúng mà còn chứa đầy ý nghĩa, khi chất liệu trở thành vật mang ý niệm cho sự phê bình xã hội.

Các sắp đặt gốm của nghệ sĩ Lê Triều Điển và Hồng Lĩnh

Đặt trong không gian và thẩm mỹ đối lập với anh, các tác phẩm thô mộc và không bó buộc của nghệ sĩ Lê Triều Điển và Hồng Lĩnh gợi cho chúng ta một tiếng nói khác: đó là tiếng nói của những nghệ sĩ tự học, có tầm nhìn xa, không đi theo những mong đợi của phòng tranh chính thống. Đồ gốm bằng đất nung của họ đầy sức sống, gợi lên sự trở lại của các hình thức chế tạo nguyên thủy và bản năng, không phù hợp với bất kỳ khuôn mẫu nào.

Nguyễn Đức Phương, Smells like distant spirit | Đầy mùi xa vắng

Cuối cùng, Nguyễn Đức Phương, còn gọi là Phương Giò, đứng ở giữa nghệ thuật dân gian và mỹ thuật, anh đứng gần nhất với nghề thủ công truyền thống trong việc tuân thủ chủ đề và chất liệu. Khả năng trẻ hóa nghệ thuật bản ngữ của anh ấy bằng cách truyền cho chúng sự hài hước và thử nghiệm cho phép anh loại bỏ các nhãn hiệu nghệ nhân, thay vào đó trở thành một phong cách trong một trí tưởng tượng phức tạp hơn.

(BTC)


 
Back to top